Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non!! Chương 9

0 nhận xét Posted by ,

Chương 9: Chuyển trường ngày đầu tiên.

“ Vị này chính là học sinh mới chuyển đến Mộ Dung Trạch Á” tiếng của giáo sư vừa dứt thì phía dưới liền có âm thanh bàn tán vang lên

“ Mộ Dung Trạch Á? Ngươi họ Mộ ư?

“Chuyện này….”

“Người có quan gì với người được mệnh danh là người đàn ông độc thân Hoàng Kim Mộ Dung Lăng Phong chứ”

“Ta…”

“Trời ạ, các người là thân thích sao”


“Ta…”

“Các người ở chung một chỗ sao”

“Ta….”

“Hắn có bạn gái sao”

“……”

“Hắn…..”

“………..”

Nói về ngày hôm nay, Từ Trạch Á không biết phải nói như thế nào, cậu chỉ là theo sự giới thiệu của giáo sư, người gọi Mộ Dung Trạch Á thì cậu nghe theo, nhưng là từ khi nào cậu đổi họ mà chính mình cũng không hề biết nhỉ?

“ Tiểu Á thiếu gia, có phải rất mệt không” nhìn thấy bộ dáng Từ Trạch Á, quản gia liền ra nghênh đón, đón lấy quyển sách trên tay cậu.

“Vương thúc, tên của con từ lúc nào đã sửa thành Mộ Dung Trạch Á vậy” cậu nhìn về phía Vương Quan gia hỏi.

“ Cái này ta nghe lão gia nói là hình như lúc lão gia cùng phu nhân đăng ký kết hôn, thì cũng sửa hộ của Tiểu Á thiếu gia sang họ của người, dù sao bây giờ các người cũng đã là  cha con rồi, cái này cũng không có gì là lạ đâu”

“ Vâng, con biết rồi” Từ Trạch Á ũ rủ đi vào trong, kỳ thực dù có thay đổi họ thì họ cũng không có quan hệ, dù sao cái họ Từ kia là của người cha mà cậu chưa từng gặp qua. Hôm nay cậu thật sự gặp một sự bất ngờ khá lớn với cái họ “Mộ Dung”, từ lúc vào học đến lúc tan trường không lúc nào là không bị hỏi về ba ba Mộ Dung Lăng Phong, thậm chí có nhiều nữ sinh viết thư tình cho hắn, đại khá là muốn cùng cậu có quan hệ.

“ Tiểu Á thiếu gia, lão gia hôm nay sẽ về rất muộn”

“ Vâng con biết rồi”

“ Tiểu Á thiế gia nên đi nghĩ ngơi một chút, chừng nào đến giờ cơm tối ta sẽ gọi người”

“Cảm ơn Vương thúc” Từ Trạch Á mở rộng bước chân đi lên lầu, mời ngày đầu tiên đi học mà đã mệt mỏi thế này, thì những ngày về sau sẽ như thế nào đây, xem ra không chăm chỉ học tập thì không theo kịp mất, đúng là không thể so đường trường bình thường với trường học của những quý tộc.

“ Thanh xuân ở mọi nới, có giấc mộng của chúng ta…” vừa mở trang sách thì điện thoại lại vang lên, cậu nhớ đã mất ngày rồi không có liên lạc với mẹ, đành tranh thủ mà bắt đầu”

“Tiểu Á đây, là mẹ đây” bên kia Lý Mỹ Vân âm thanh sung sướng như rất cao hứng.

Mẹ ? Lần đầu tiên  người dùng cách này để xưng hô: “Ta đã biết rồi mẹ, người ở bên kia thế nào, chừng nào thì trở về đây?”

“Ta ở bên này rất tốt, ta nói cho con nghe, ta nhận bộ kịch truyền hình này, ta lại là diễn viên chính đó a~~”  Lý Mỹ Vân vô cùng cao hứng mà nói

“ Ta nghe ba ba nói rồi, chúc mừng mẹ”

“ Con cũng gọi người ta là ba ba rồi, xem ra các người ở chúng cũng không tệ lắng như vậy thì ta an tâm rồi”

“ Mẹ à”

“Làm sao vậy?”

“ Không có gì chỉ là con có chút nhớ mẹ”

“ Đứa nhỏ ngốc, Lăng Phong sẽ chăm sóc cho con học tốt, có hắn ta cũng sẽ yên tâm”

“Vâng, mẹ, chúc người thành công”

“ Cảm ơn Tiểu Á, được rồi, ta cúp máy đây, lần sau sẽ gọi con”


“Tút…Tút…Tút…” nghe bên kia đã cúp máy, Từ Trạch Á mới cúp điện thoại