Aishitenai Chương 3

0 nhận xét Posted by ,

Chương 3


Vén mái tóc còn ướt của mình sang một bên, tôi len lén liếc nhìn gương mặt thầy Seto. Đây là lần đầu tiên tôi thấy thầy buông tóc xuống như vậy. Rõ ràng kiểu tóc chải ngược lỗi thời kia đã cộng thêm cho thầy vài tuổi nữa, chứ để tóc như thế này trẻ hơn hẳn.
Mái tóc đen ấy phảng phất hương thơm của dầu gội, … và cả mùi thuốc lá.
Thầy gội đầu luôn ạ, không sao chứ?
Hả? … À, dầu gội ở nhà tôi cũng loại nên không sao đâu.

Cẩn thận ghê nhỉ. Chỉ riêng câu nói ấy đã đủ cho tôi biết rằng thầy tới khách sạn này thường xuyên tới cỡ nào rồi. Nhưng tôi hoàn toàn không biết gì về người đi cùng thầy đêm qua, hay liệu thầy còn qua lại với người đàn ông nào khác hay không.


Những giọt nước rơi từ mái tóc ẩm xuống má tôi man mát. Tôi vòng tay ôm lấy cổ thầy Seto, và thầy bật cười.

Cẩn thận, thuốc lá đấy.
Vậy tắt thuốc và làm luôn đi thầy.
Mấy cậu trai trẻ lúc nào cũng vội vàng như vậy nhỉ?

Nói vậy, nhưng thầy Seto vẫn dụi tắt điếu thuốc vào cái gạt tàn. Trong lúc đó, tôi ngồi lên đùi thầy, tay vẫn không rời khỏi cổ thầy. Bị ôm, bị đụng chạm, khiến tôi cảm thấy hơi lạnh gáy.
Nếu đối phương là nữ, còn lâu mình mới làm như thế này… Dù sao mình cũng là bên chủ động mà, đúng không?

Từ tư thế này, tôi có thể nhìn thầy từ trên xuống, cảm giác thật mới mẻ. Vén mấy lọn tóc trên vầng trán cao sang hai bên, tôi không ngần ngại đặt một nụ hôn lên nốt ruồi giữa trán thầy.

Tôi hôn lại được không?
Thầy không thích vị kẹo cao su mà, nhỉ? Nãy em trót ăn mất rồi.
… Hết cách, tôi đành ráng chịu chút vậy.

Thầy vừa nói dứt câu, miệng tôi đã bị lấp kín. Bị cắn nhẹ lên môi dưới, tôi hé mở miệng và lập tức bị chiếc lưỡi luồn sâu vào bên trong mà tấn công. Vị đăng đắng của thuốc lá lan khắp vòm miệng.
Ưm…
Mùi thuốc lá thì thơm thật, nhưng tôi không thể chịu nổi vị đắng của nó. Vô thức, tôi nhíu long mày, hé mở mắt và bắt gặp ánh nhìn của thầy Seto.
Tại sao thầy lại mở mắt? Việc nhận ra rằng chỉ có mình tôi nhắm mắt nãy giờ khiến tôi cảm thấy có chút không hài lòng. Tôi mở to mắt nhìn lại thầy Seto. Nhưng cái lưỡi đang chơi đùa trong miệng tôi dường như đang hành động lấn tới hơn nữa, làm tôi nhắm chặt mắt lại.

… ha…

Cảm giác tê dại nơi đầu lưỡi cứ tăng dần khi thầy Seto sục sạo khắp trong khoang miệng tôi. Bị kích thích, nước bọt càng tiết ra mạnh, bị khuấy đảo mà tràn qua khóe miệng, chảy xuống cằm.
Ha…  Hara, em hôn không giỏi lắm nhỉ?
… Không có đâu…
Tôi không thể thừa nhận với thầy Seto là do bị thầy trêu chọc nên tôi mới rơi vào thế bị động mà không thể đáp trả như vậy. Chứ bình thường tôi đâu phải đứa vụng về chứ. Có lẽ vậy.

Và thầy Seto lại tiếp tục xâm chiếm lấy khoang miệng tôi. Trong đầu tôi thoáng lóe lên suy nghĩ “Định tiếp tục hôn đến bao giờ nữa vậy?”  nhưng ý tưởng ấy cứ lụi tắt dần khi bên trong miệng liên tục bị quấy rối. Tôi thở dốc. Không biết đó là do hưng phấn hay do bị nghẹt thở trong thời gian quá lâu nữa.

Thầy… định làm… tới bao giờ…
Hm… thêm một chút nữa…
Thầy nói vội giữa những nhịp thở gấp gáp, nhưng vẫn không hề có dấu hiệu sẽ buông tha cho tôi. Đôi tay bị bẻ ngoặt ra sau lưng, môi tiếp tục bị chiếm lấy.

Dây thắt lưng của chiếc áo choàng không biết đã bị thầy Seto tháo ra từ lúc nào. Chiếc áo trôi tuột xuống dưới vai tôi. Bàn tay thầy nhanh chóng luồn vào bên trong khiến tôi rùng mình.
Cơ thể đang nóng rực bỗng dưng bị một bàn tay lạnh như băng xâm phạm khiến tôi bất chợt cảm thấy xấu hổ. Thầy Seto lần tay lên ngực tôi, chạm vào điểm nhô lên trên đó, và nhẹ nhàng ấn xuống.
Ở đây có cảm giác không?
… Ưm… không có…
Không phải bình thường thì con trai không có cảm giác ở chỗ đó sao? Kể cả khi quan hệ với phụ nữ, tôi cũng chẳng bao giờ làm thế này.
Chỉ thấy nhột thôi, chứ hưng phấn gì đó thì quá yếu ớt.


Nhưng thầy Seto thay vì rời bỏ vị trí ấy, lại tiếp tục mơn trớn, chơi đùa với nó bằng những ngón tay thon dài của mình. Tôi bắt đầu cảm thấy có chút kích thích, nhưng chưa thể đến mức sung sướng được.
… Thầy… đã bảo… ở đó… không có cảm giác… mà…
Đúng vậy đó, màu sắc đẹp như vậy chắc chắn là chưa quen được đụng chạm rồi.
… Con trai thì đâu cần đụng chạm chỗ này chứ!
Haha, em vẫn còn ngây thơ lắm!

Bị coi là đứa non nớt kinh nghiệm khiến tôi cảm thấy chút bực bội. Dường như thấy được vẻ bất mãn của tôi, thầy Seto cúi mặt xuống, liếm lên phần da thịt đỏ hồng.
Đừng cử động nhé, tôi sẽ khiến em thỏa mãn ngay thôi.
Khi tôi lấy lại được ý thức, thì không chỉ có ngực, mà ngay cả phần thân dưới cũng đang bị xâm phạm nữa. Tôi giật nảy, cơ thể sau đó cũng run lên.

Chỗ đó … cương lên một chút. Chỉ một chút kích thích nhẹ cũng đã bắt đầu nhen nhóm trong tôi một niềm hưng phấn kỳ lạ. Nhưng, cảm giác bị xoa nắn, đụng chạm trong khi vẫn mặc quần lót thực sự không mấy thoải mái. Tôi vô tình thở dài.


Thầy Seto nhìn xuống phía thân dưới của tôi với vẻ mặt hài lòng, rồi bảo tôi “Em tự cởi đi”. Tôi trút bỏ chiếc áo choàng tắm và cởi đồ lót, thầy cũng vậy.
Thường ngày, khi nhìn thầy Seto mặc quần áo, tôi luôn nghĩ rằng thầy cao và khá gầy. Nhưng vào lúc này, nhìn cơ thể trần trụi trước mặt mình, tôi biết mình đã nhầm. Thân thể vạm vỡ và rắn rỏi ấy rõ ràng phải thuộc về một người luyện tập thể thao rất nhiều.
Vô thức, tôi chẳng thể nhận ra rằng mình đang nhìn thầy không chớp mắt.

Lại đây đi.
Tôi như bị hút hồn vào những đường nét nam tính trên cánh tay, trên vòm ngực rộng lớn và phần bụng săn chắc kia, mà không để ý gì xung quanh nữa. Cho đến khi bất thình lình tay bị kéo mạnh, và tôi bị đẩy ngã ra giường, tôi mới lấy lại ý thức thì đã quá muộn.

Phía trên tôi, thầy Seto đã che gần hết ánh sáng, nên thật khó để nhìn rõ nét mặt của thầy lúc này. Thầy đặt bàn tay phải xuống giường bên cạnh tôi để chống đỡ, còn tay trái vẫn đang khám phá khắp cơ thể tôi. Dường như, bàn tay ấy đã ấm nóng hơn so với lúc trước.

Em thích được đụng chạm như thế nào?
Thì… thích được… vuốt ve “cái đó” … như bình thường thôi…
Như thế này á?
Thầy đưa tay trái nắm lấy tôi. Bàn tay thầy lớn hơn hẳn so với tay tôi, nhẹ nhàng cọ xát và di chuyển lên xuống. Chỉ ngay trước khoảnh khắc này, tôi thực sự chưa bao giờ nghĩ rằng nơi đó của mình sẽ bị cầm nắm bởi một bàn tay to hơn cả tay mình.

Ưm… đúng rồi… chỗ đó…
Đúng là thanh niên có khác, đã bắt đầu ướt rồi này.

Thầy Seto cười khẽ, rồi dùng ngón tay cái ấn lên và xoa nhẹ phần đỉnh đã ẩm ướt bởi thứ chất lỏng tiết ra sớm. Tôi run rẩy trước những cảm xúc không thể kiểm soát, cứ dâng lên dần trong cơ thể mình.
Thầy… phía trước… đã lắm…
Tôi còn chưa kịp nói hết câu thì đã tiếp tục bị tấn công. Tôi nhắm tịt mắt lại, hơi thở cũng trở nên dồn dập, gấp gáp hơn. Cứ như thế, lý trí của tôi yếu đi từng chút một trước khoái cảm đang tăng lên mãnh liệt. Toàn bộ cơ thể tôi như đang ngoan ngoãn nài nỉ thầy Seto hãy cho tôi được cảm nhận thêm niềm khoái lạc ấy.

Nhìn tôi, thầy Seto cười mà bảo:
Ở trường mà em cũng ngoan như thế này thì tốt biết mấy.

Thầy sờ vào chỗ này nhé.

Tay trái của thầy vẫn không ngừng đùa giỡn với “thằng nhóc” của tôi, trong khi tay phải bắt đầu xoa nắn phía sau. Bất ngờ bị đụng chạm, tôi giật mình, mở choàng mắt. Thầy Seto lúc này đang khéo léo dùng một tay để mở nắp bình gì đó. … Có lẽ là dịch bôi trơn, tôi đoán vậy, nếu con trai quan hệ với nhau mà không có cái này thì chẳng làm ăn được gì nữa.

Dù bị những xung thần kinh đến từ phía dưới lấn át, tôi cố vét chút tỉnh táo còn lại trong đầu mình mà tự hỏi phải làm gì tiếp. Nhưng, dù sao tôi cũng chỉ là kẻ mới làm quen với chuyện này, nên tôi kết luận là cứ để thầy Seto chủ động thì hơn, bởi thầy rõ ràng vô cùng từng trải.

Chân tôi mở hẳn ra trước những kích thích mạnh mẽ đến từ tay thầy Seto. Cảm giác thật xấu hổ, nhưng cùng lúc đó là khoái cảm ập đến dữ dội, khiến tôi chẳng còn đủ sức phản kháng nữa.

Ha… a… ah… thầy… em ghét… bị đau… - Tôi vừa nói vừa thở hổn hển nhìn thầy đổ dầu bôi trơn ra tay.
Tôi đã tìm hiểu được rằng làm chuyện này không thể không đau đớn được, nhưng vẫn hy vọng rằng khi mình nói vậy, có lẽ thầy sẽ nhẹ tay với tôi hơn đôi chút.
… Ừ, tôi sẽ nhẹ nhàng hết sức có thể.
Ưm…
Thầy khẽ hôn lên chóp mũi tôi. Tôi nhắm mắt lại, và thấy có thứ gì đó ẩm ướt phía sau mông mình.
Thả lỏng đi.
Haa…
Tôi thở ra thật mạnh. Có thể cảm thấy rõ nhũng đầu ngón tay của thầy Seto đang lần theo cửa mình, và … đâm thẳng vào trong.

Thầy nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể đang gồng lên căng cứng của tôi như muốn dỗ dành. Bàn tay thầy lướt qua hông, ngực, rời lên đầu tôi, khẽ gạt bỏ những sợi tóc mái. Tôi biết, thầy đang nhìn thẳng vào mắt tôi, nhìn thẳng vào đôi mắt tràn ngập nước, và đắm chìm trong cực lạc.

Bây giờ thì tôi đã có thể nhìn rõ gương mặt thầy Seto. Sắc thái, biểu cảm trên gương mặt ấy…. thực sự rất đẹp. Trong trường học, tôi chưa bao giờ thấy thầy như vậy.
… Người đó… mà cũng có thể có nét mặt đẹp tuyệt mỹ đến như vậy sao? Tôi muốn mở miệng ra nói với thầy điều gì đó, nhưng những ngón tay đang chôn sâu trong cơ thể tôi, bất chợt cử động.
Cổ họng tôi như thể bị ai chặn lấy.

…!
… Có vẻ như không đau lắm nhỉ?

Không đau. Nhưng cảm giác ấy giống như toàn bộ lục phủ ngũ tạng bị chèn ép, bị đè nén và đẩy lên từ phía trong vậy. Không thoải mái chút nào.
Ha… ah…
Đừng nín thở.
… Ưm… Ah…
Tôi thậm chí còn chẳng thể nói thành tiếng. Thầy Seto lại tiếp tục mơn trớn khắp thân thể tôi, và đặt một nụ hôn phớt lên mỗi mi mắt tôi.

Tôi bất chợt ôm ghì lấy cổ thầy.
Thầy… em không thích… Tay, phía trước… sờ em đi…

Nhờ có bàn tay vẫn đang âu yếm cơ thể mình nên tôi vẫn chưa mất hẳn ý thức. Tôi vẫn có thể cảm nhận rõ những ngón tay đang thâm nhập vào phía sau mình, và khiến “thằng nhỏ” phía trước càng dựng đứng lên.
Thầy Seto nhanh chóng hạ thấp bàn tay trên người tôi xuống, chạm vào phía dưới. Tôi đã tưởng rằng nó sẽ gục xuống do cảm giác khó chịu ở đằng sau, nhưng hóa ra lại không phải. Được bàn tay ấm nóng của thầy vuốt ve, tôi cảm giác như máu từ khắp cơ thể mình đang chảy rần rật về chỗ đó.

Những ngón tay lại tiếp tục cử động. Cơ thể tôi run bắn bởi cảm giác bên trọng bị tiếp xúc với không khí lạnh từ bên ngoài tràn vào.

Đã rửa sạch sẽ trong này rồi sao. Ngoan lắm.
… Ưm… khen em… nữa đi... thầy…
Haha, chứ em muốn được khen vì chỗ này đã được nới lỏng ra sao Hara?

Lời khen dịu dàng như dành cho một đứa trẻ con, cộng với khoái cảm khi được chạm vào thân dưới, và cả những nụ hôn ướt át trải khắp má và môi, khiến tôi cảm giác như mình bị đặt trên lửa vậy.
Tuyệt lắm Hara, chỗ dưới này của em ướt đẫm rồi.
Đến cả tôi cũng chẳng biết thứ dịch ấy đã rỉ ra khắp thân dưới từ lúc nào nữa. Tiếng động do chất lỏng bắn ra mỗi khi cọ xát khiến tôi thấy thật xấu hổ, nhưng lại vô cùng hưng phấn.

Thầy… liếm đi…
Em muốn tôi liếm?
Vâng…

Tôi van nài thầy mà không còn biết ngại ngùng  gì nữa. Thầy Seto lập tức cúi người xuống, đưa lưỡi liếm phần thân dưới của tôi, hút lấy thứ dịch đang rỉ ra. Cảm giác khoan khoái đến tê dại khiến tôi bất ngờ rên rỉ thành tiếng.

Ah… mm…
Thầy Seto quả thật làm chuyện đó giỏi hơn bất kỳ ai tôi từng qua lại cho đến tận bây giờ. Không phải tôi có ý tự mãn gì hết, nhưng tôi vẫn luôn tự hào rằng kích thước cái đó của mình lớn hơn hẳn so với trung bình, vậy mà thầy Seto vẫn có thể giữ vẻ mặt thản nhiên như không mà ngậm trọn lấy nó đến tận gốc.
Ha… ahh… ah… cổ họng… thầy … tuyệt quá….
Tôi không thể ngừng đưa đẩy hông. Những ngón tay phía trong tôi chuyển động càng lúc càng mãnh liệt, nhưng cảm giác khó chịu khi nãy chẳng còn nữa.

Thêm một ngón nữa nhé.
Đừng… đừng dừng lại …! Thầy… liếm nữa đi …
Tôi sẽ liếm tiếp ngay thôi mà.
Thầy Seto đưa thêm một ngón tay ướt đẫm dịch bôi trơn vào bên trong tôi. Hai ngón tay nhịp nhàng chuyển động ra vào như muốn nới rộng phần cửa sau thêm một chút, chỉ khiến tôi cảm thấy đau đớn.
Nhưng, cảm giác ấy nhanh chóng biến mất khi thầy Seto tiếp tục ngậm lấy nơi đó của tôi và thỏa mãn nó, do vậy tôi cũng chẳng kêu ca gì nữa.

A… a… ah…
Tuy nhiên, tôi lại chẳng thể nào kìm nén những tiếng rên rỉ khi những ngón tay của thầy cứ xâm nhập trong cơ thể mình.
Mọi khi, ngay cả những lúc quan hệ bằng miệng, tôi cũng không phản ứng dữ dội như thế này. Vậy mà, tại sao chỉ thêm một vài ngón tay kích thích bên trong mà tôi đã rên rỉ đến thế?
… Cảm giác được ở trong miệng thầy Seto, và cảm giác của những ngón tay đang luồn lách, sục sạo nơi của sau, thực sự rất tuyệt vời…