Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non!! Chương 18

0 nhận xét Posted by ,


Chương 18: Gặp đồng bọn ở khách sạn.


“Ai ôi!!!, đây không phải là Mộ Dung tiên sinh đây sao?” Mộ Dung  Lăng Phong mang theo Từ Trạch Á đi đến một khách sạn, đang đi thì bị một nam nhân gọi lại.

“Phú tiên sinh, chào ông” Mộ Dung  Lăng Phong đến nắm tay người đó.

“Mộ Dung tiên sinh  cũng đến đây để ăn cơm sao?” Phú Hào vừa nói vừa nhìn đến Từ Trạch  đang đứng bên cạch Mộ Dung Lăng Phong.

“ Đúng vậy” phát hiện ánh mắt của nam nhân kia nhìn đến phía Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong kéo cậu qua rồi giới thiệu: “Đây là con của ta, Mộ Dung Trạch Á”

Nghe Mộ Dung Lăng Phong giới thiệu, Từ Trạch Á lễ phép nói: “Chào thúc thúc”


“Ta nghe con gái mình nói trong lớp có học sinh mới chuyển đến tên là Mộ Dung Trạch Á, chẳng lẽ là cậu sao” Phú Hào hỏi cậu.

“ Hắn là vậy rồi, Tiểu Á mới chuyển đến, không thể tưởng tượng rằng tự nhiên có thể cùng lớp với tiểu thư” Mộ Dung Lăng Phong thay cậu nói.

“Tiểu thiếu gia lớn lên thật tuấn tú, còn rất giống Mộ Dung tiên sinh nha” Phú Hào vẻ mặt tươi cười nói, tuy nhiên Mộ Dung Lăng Phong cùng hắn là đồng bọn, nhưng bình thường cũng không tiếp xúc, tuy nhiên cũng không biết Mộ Dung Lăng Phong kết hôn, chớ nói chi là có một đứa con lớn thế này, nhưng người này hắn thấy không có gì đặc biệt, bởi vì tầng lớp xã hội này….. chuyện này là chuyện thường xảy ra, cho nên cũng không thấy gì ngạc nhiên.

Cái gì chú? Chú và ba ba kia? Nhìn xem Phú Hào kia gương mặt đầy mỡ nhìn lại vui vẻ, Từ Trạch Á lại cảm thấy buồn nôn, không phải vì người nam nhân trước mặt mà là vì các biểu hiện dối trá kia khiến cậu cảm thấy thật buồn nôn.

“ Phú tiên sinh khen rồi, nếu không ngại thì ngồi chung nhé” ngoài mặt thì Mộ Dung Lăng Phong nói như vậy nhưng trong lòng thì ngàn vạn lần không muốn hắn đồng ý, Phong chẳn thích tên nam nhân này càng không thích cách cánh mà hắn nhìn Tiểu Á, Tiểu Á của hắn, hắn không cho phép bất kì kẻ nào dám nhìn đến.


“Ta vừa mới ăn xong, hẹn lần sau vậy” Phú Hào vẫn hướng đôi mắt của mình về phía Từ Trạch Á, trong ánh mắt như đang cười.

“À, vậy thì hôm nào cùng ăn cơm nhé” Mộ Dung Lăng Phong lôi kéo Từ Trạch Á lên lầu, hiện tại hắn sẽ không vội vàng nghĩ đến tên nam nhân chết tiệt kia đã nhìn những gì trên cơ thể của cậu.

“Còn chuyện nữa, Mộ Dung tiên sinh, đêm mai là sinh nhật của con gái tôi, nếu như Mộ Dung tiên sinh có rảnh thì hãy cùng tiểu thiếu gia ghé qua chơi một chúng” Phú Hào hướng  bóng lưng của Mộ Dung Lăng Phong khách khí nói.

“Được thôi” Mộ Dung Lăng Phong không muốn nói gì thêm nữa, lôi Từ Trạch Á lên thẳng lầu hai.

Lần này lại là một khác sạn xa hoa, Từ Trạch Á vẫn không quên lần trước Mộ Dung Lăng phong dẫn cậu đi ăn cơm, lúc đó cậu rất bối rối: “Chúng ta chỉ có hai người thôi ba ba”

“Tiểu Á, lâu lâu mới ăn ở bên ngoài một bửa, khẳng định là phải ăn cho tốt” Mộ Dung Lăng Phong vừa cầm thực đơn vừa nói.

Trong nhà đã được ăn rất tốt rồi, mỗi ngày đều là một bàn lớn đồ ăn như thế, trước kia hơn mười năm cậu không hề được hưởng như vậy, hôm nay cậu thực sự đã rớt xuống thiên đường rồi, loại cảm giác hạnh phúc này hắn không biết phải hình dung như thế nào nữa.

“Tiểu thiếu gia còn có cái này…….cái này”

“Tiểu Á, con muốn ăn cái gì?” Mộ Dung Lăng Phong hướng Từ Trạch Á hỏi một cái.

“Ba ba những món này… con đều thích ăn” Từ Trạch Á nói

“Cái này…. Còn có cái này….”phục vụ viên cầm thực đơn bước ra ngoài, Mộ Dung Lăng Phong mới đứng lên cởi bỏ áo khoác máng lên giá, rồi đi đến ngồi xuống cạnh Từ Trạch Á.

“Ba ba, mới nãy thúc thúc kia nói rằng đêm mai con gái thúc ấy sẽ tổ chức sinh nhật còn muốn chúng ta tham dự nữa?” Từ Trạch Á hỏi một cái, bởi vù cậu không quen tham gia những buổi tiệc như vậy nên trong lòng có chút kích động.

“Chuyện này, thúc thúc kia là bạn làm ăn của ba ba, nếu như Tiểu Á không muốn đi thì chúng ta không đi” Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu nói, tên Phí Hào kia nói vậy là đều có chủ ý rõ ràng hết rồi, nếu không phải vì có chút công việc với hắn là trăm vạn lần hắn cũng không muốn đi.

Nếu là đồng nghiệp của ba ba thì không đi sẽ không được: “Không phải như vậy, trước kia con không có tham gia bửa tiệc nào cả, cho nên….”

‘Không có việc gì, ba ba sẽ cùng con đi mà” vỗ lên đầu Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong an ủi nói.

“Vâng” nghe những lời này từ Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á cảm thấy an tâm nhiều hơn rồi.