Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non!! Chương 19

0 nhận xét Posted by ,


Chương 19: Tham dự tiệc sinh nhật.


Quả nhiên cậu không thích hợp tham gia những loại hoạt động của tầng lớp xã hội này mà, cậu không có trình độ xa hoa để người khác phải tắc lưỡi một cái, hơi nữa cả trai lẫn gái, cả đám bọn họ đều như là hoàng tử công chưa, mỗi người đều ngăn nắp, xin đẹp, giơ tay hay nhấc chân đều có khí thế quí tộc, còn cậu….. Từ Trạch Á đang cảm thấy rằng mình đang bắt đầu tự ti.

“Tiểu Á, ta qua bên này chào hỏi một chút, con ăn chút đồ ăn đi” Mộ Dung Lăng Phong đi đến phía trước chào hỏi một số người.

Từ Trạch Á nhìn nhìn, tựa hồ không thể nhận thức được, để cậu lại rồi bảo cậu đi ăn, cậu không nghĩ rằng mình có thể nuốt trôi được, huống hồ ba ba dù sao cũng là người lớn còn có chuyện phải làm, cậu không thể bốc đồng mà bắt ba ba ở đây không rời bước khỏi mình được?


Mở rộng bước chân, Từ Trạch Á hướng đến cửa lớn, đi qua mới nhìn đến biện thư này có xây hậu viện, rất yên tĩnh, còn có một thác phun nước, vì vậu cậu đi đến cạnh ao rồi ngồi xuống.

Ánh trăng sáng ngời, lại để cho người ta cảm giác được ngủ, phong cảnh thật thoải mái dễ chịu, thật lâu rồi mới có các cảm giác này, tuy nhiên từ lúc mẹ kết hôn đến bây giờ cũng chỉ mới có hai tuần, nhưng đã có rất nhiều cảm giác hạnh phúc đến.

“Ngươi tại sao lại ở chỗ này?” một giọng nữ vang lên, còn có tiếng giày cao gót đạp lên sàn nhà.

“À, tại tôi….” Từ Trạch Á đứng lên, bỗng quay người nhìn lại, cảm thấy rất quen thuộc nhưng không nhớ là đã gặp ở đâu rồi.

“A, thì ra là cậu, Mộ Dung đồng học”

“Mộ Dung đồng học?” Chẳng lẽ cô gái này biết cậu ư?

“Xin hỏi cô là…”

“Ta là  Phú Đình Đình, chúng ta học chung lớp đó” Phú Đình Đình giới thiệu, tuy nhiên Từ Trạch Á vẫn không biết nàng là ai, nhưng nàng lại nhớ rõ ràng mình là ai, ngày đó lớp chuyển đến lớp học nữ sinh cùng nam sinh thật sự rất đông, hơn nữa dù là Mộ Dung Trạch Á thì ba ba mới chính là mục tiêu của bọn họ.

Khó trách cảm thấy có chút quen thuộc, thì ra là học cùng lớp: “ À, Phú Đình…” Phú Đình Đình? Chẳng lẽ là con cái của thúc thúc Mập, đêm nay là sinh nhật của nàng sao. “Thực sự xin lỗi, chúc cô sinh nhật vui vẻ” Từ Trách á nói, bởi vì không tiếp xúc nhiều với con gái nên lời nói luôn luôn có chút thẹn thùng.

“Cảm ơn, kì thực tôi cũng thích nơi này, không cần buổi tiệc sinh nhật xa hoa kia, chỉ cần có bạn bà cùng người tôi yêu thương nhất cùng nhau chúc mừng sinh nhật là được rồi” Phú Đình Đình ngồi xuống bên cạnh ao, ánh mắt mang theo nhàn nhạt nỗi buồn.

“Có nhiều người chúc mừng sinh nhật cô cũng tốt mà” cũng không phải là hâm mộ, cậu chỉ muốn nói: “Không được sanh trong giàu sang nên không biết giàu sang”, trước kia sinh nhật của cậu đều chỉ có một người, nấu hai quả trứng gà rồi mua một cái bánh ngọt nhỏ, chính mình hát sinh nhật…. so với Phú Đình Đình hạnh phúc biết bao, có điều hắn khác, dù sao mỗi người đều có một lí do khác nhau, cậu không có quyền gì để chỉ trích người khác.
“Mộ Dung Trạch Á, nếu tôi nói tôi thích cậu thì cậu sẽ tin chứ” Phú Đình Đình bỗng nhiên đi đến trước mặt Từ Trạch Á hỏi một câu.

“Chuyện này……tôi……” Từ Trạch Á khuôn mặt đỏ bừng lên, gần trong gáng tấc nhìn thấy mặt của cô, tuy nhiên không phải rất đẹp nhưng cũng là một cô gái rất đẹp. “Cho dù cô nói như vậy, tôi cũng không có khả năng trả lời đâu, dù sao có một số việc bản thân cũng không có nhận thức, cũng không thể công nhận, chối bỏ ý nghĩ của người khác”

“Vậy là vẫn có khả năng?” Phú Đình Đình bước gần thêm một bước.

“Chuyện này, tiểu thư người nghĩ sai rồi, hôm nay tôi tới đơn thuần chỉ là ba cô mời đến tham dự sinh nhật của cô” Từ Trạch Á đứng lên, thuận tiện giữ khoảng cách với Phú Đình Đình.

“Chẳng lẽ tôi không xinh đẹp ư ?” Phú Đình Đình hỏi.

“Không phải rất đẹp nhưng có thể nói là rất đáng yêu”

“ Đáng yêu thôi, chẳng phải là không xinh đẹp sao?”

“Xem một người không phải chỉ muốn xem bề ngoài của họ”

“Cậu đúng là người thành thật”

“Không, tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi” Từ Trạch Á không hiểu sao cô lại nói những lời này.

“Chúng ta làm bạn có được không?” cô đưa tay hướng về phí Từ Trạch Á.

Con gái người ta đã nói như vậy, một thằng con trái như cậu không có một chút phong độ nào cả “Được, thỉnh chiếu cố nhiều hơn” Từ Trạch Á nghiêm túc nói.

“Haha, ha ha, cậu thật là vui, cùng cậu làm bạn nhất định sẽ rất thú vị”

“Thú vị?”

Hai người lần nữa ngồi xuống bên cạnh ao, nói chuyện giống như đã là bạn bè rất lâu rồi.