Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non!! Chương 20 + 21

0 nhận xét Posted by ,

Chương 20: Hai người rất xứng.


Mộ Dung Lăng Phong đi tìm một vòng cũng không thấy Tiểu Á, nhìn đến lại thấy Phú Hào tay cầm lý rượu đi đến chỗ hắn, miệng còn nở nụ cười.

“Mộ Dung tiên sinh , cảm ơn ông hôm nay đã nể mặt tôi mà tới” Phú Hào vừa nói vừa cụng ly với hắn.

“Phú tiên sinh nói gì vậy, có thể dự sinh nhật của thiên kim tiểu thư là vinh dự của ta rồi” nói dứt câu thì ly rượu trong tay Mộ Dung Lăng Phong cũng cạn sạch.

“Không biết Mộ Dung Lăng Phong có cảm giác này hay không, ta thấy tiểu nữ cùng thiếu gia thật sự rất xứng, hai người nói chuyện hình như cũng rất hợp ý, ông xem kìa…..” Phú Hào đưa mắt lướt qua chỗ hậu viện, hai người đang ôm nhau khiêu vũ.


Mộ Dung Lăng Phong cũng nhìn ssang, dưới ánh trăng hai người ôm nhau khiêu vũ, phong cảnh giống như hai người đang yêu nhau, khuôn mặt hiện tên những vui vẻ, ngọt ngào như đang rất hạnh phúc, lòng hắn không khỏi khóc thút thít. Nhưng biểu lộ trên mặt vẫn là cười nói: “Nếu như bọn nhỏ yêu thích thì bậc làm cha làm mẹ như chúng ta phải cao hứng chứ”

“Có Mộ Dung tiên sinh nói ra những lời này làm ta rất yên tâm” gương mặt béo phì của Phú Hào cười như hoa nở.

“Phú tiên sinh lại nói không đúng, bọn nhỏ thích nhau bậc làm cha mẹ nên thuận theo ý chúng chứ”

“Đúng vậy, đúng vậy…” Phú Hào gật đầu.
“Không có ý tứ một chút, ta xin phép vào toilet” buông ly rượu trong tay, Mộ Dung Lăng Phong đi thẳng đến phòng vệ sinh, vừa rồi hình ảnh kia đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn. Hắn luôn cho rằng dùng yêu thương bao bọc che chở như vậy có ngày sẽ nhận lại được kết quả, nhưng hiện tại hắn cuối cùng cũng đã hiểu hắn và Tiểu Á ngoại trừ tuổi ra còn chênh lệch về giới tính.

Từ  phòng vệ sinh đi ra, Mộ Dung Lăng Phong để cho lòng mình bình tĩnh lại, cầm lấy dĩa gắp chút đồ ăn, toàn là những món là Tiểu Á thích đi đến sau viện.

“Đình Đình, không có ý tứ gì cả, lại dẫm phải chân cậu rồi” Từ Trạch Á áy náy nói, trước giờ hắn không hề biết khiêu vũ.

“Không sao, cậu xem bây giờ cậu nhảy tốt hơn rồi đó”

“Thật sao?” Từ Trạch Á vui vẻ hỏi, mới đầu tuy có chút ngốc, nhưng bây giờ có thể nhảy thì cảm giác rất thú vị.

“Đương nhiên, nếu không chúng ra lại luyện tập một chút” Phú Đình Đình đề nghị.

“Được……..” Từ Trạch Á dưỡi tay ra hướng về phía Phú Đình Đình ôm lấy ngang hông cô.

“Tiểu Á . . . . .”

“ Ba ba. . . “ nhìn thấy Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á liền buông Phú Đình Đình ra mà đi đến hắn.

“Ba ba mới nảy ở đại sảng không có thấy người, không ngờ là người đến chỗ này” Mộ Dung Lăng Phong như trước khuôn mặt luôn ôn nhu.

“Đúng rồi, ba ba nhiều việc bề bộn, ta cũng không quen biết nhiều người, nên muốn đến nơi này, rất yên tĩnh khiến ta rất thích” Từ  Trạch Á vui vẻ nói, cậu không muốn ba ba phải lo lắng cho cậu như cậu là đứa con nít chưa trưởng thành.

“Vậy sao? Chưa ăn gì hết đúng không?” Mộ Dung Lăng Phong đem dĩa trên tay đưa cho Từ Trạch Á.

“Cảm ơn ba ba” nhìn xem điểm tâm có đủ loại màu sắc, Từ Trạch Á cảm thấy sẽ được ăn ngon.

“Nhanh ăn đi” Mộ Dung Lăng Phong sủng nịch nói.

“À, Đình Đình, cậu có muốn ăn chung không” Từ Trạch Á xoay người về hướng Đình Đình nói

“Không cần, nếu muốn ăn tôi sẽ tự đi lấy” nhìn xem hai người họ, Phú Đình Đình đúng là rất hâm mộ, tình cảm cha con của họ tốt như vậy, đó là thứ cô luôn muốn có, nhưng đáng tiếc cha của cô chỉ coi cô là quân cờ để lợi dụng, hoàn toàn không hiểu tình thân là như thế nào.

“Vị này chính là nhân vật chính của đem nay?” Mộ Dung Lăng Phong nhìn Phú Đình Đình rồi cố ý hỏi Từ Trạch Á.

“Đúng vậy, ba ba, chính là cô ấy, Đình Đình” Từ Trạch Á vừa ăn vừa giới thiệu.

“Chào ngài. . . .” Phú Đình Đình cũng lễ phép chào hỏi Mộ Dung lăng Phong

“Đình Đình, cam ơn con đã chiếu cố Tiểu Á” tuy ngoài biểu hiện ôn nhu như nước hòa đồng dễ gần, nhưng ai có biết Mộ Dung Lăng Phong trong lòng đã sớm nỗi nộ khí trùng thiên, hắn không ngờ rằng Tiểu Á có gọi cô Phú Đình Đình này bằng tên gọi thân mật như vậy, hắn có cảm giác như thứ quý giá nhất của mình sắp bị cướp đi.

“Không có gì đâu, cháu cùng Trạch Á nói chuyện rất hợp ý” Phú Đình Đình cười một tiếng rồi nói, tuy trước mặt ba ba của Từ Trạch luôn tỏ vẻ rất thân thiện, nhưng lại tạo cho mọi người một cảm giác lạnh buốt, nhưng nhìn thấy Từ Trạch Á vừa ăn vừa vui vẻ cười đùa như vậy lại khiến cô có một cảm giác là mình đã sai.

“Cùng tuổi lại là bạn cùng lớp nói chuyện đương nhiên phải hợp ý rồi” Mộ Dung Lăng Phong quay đầu lại nhìn Tiểu Á rồi nói: “Nếu được thì mời Đình Đình đến nhà chúng ta chơi có được không?”


“Được sao. . . .” Từ Trạch Á nhìn Phú Đình Đình rồi nói: “Đình Đình lần sau có rảnh thì đến nhà của tôi chơi có được không, tôi cùng ba ba rất hoan nghênh cậu”

“Được, lần sau nhất định tôi sẽ đến, xin lỗi hai người ta vào nhà trước” phất tay chào hai người họ rồi cô bước vào trong.



Chương 21: Có ba ba cùng mẹ.


“Tiểu Á, con thích tiểu thư Phú Đình Đình sao?” trên đường trở về Mộ Dung Lăng Phong muốn biết nhất là điều này, nhưng hắn thực sự sợ hãu, nếu như Tiểu Á nói thích thì hắn phải làm sao bây giờ, chẳng lẻ hắn phải cười ủng hộ sao, không được hắn không làm như vậy được. Nếu như không hỏi chắc cả đêm nay thì hắn sẽ không thể ngủ được.

Từ Trạch Á suy nghĩ một lúc rồi nói: “À thì. . . . .Đình Đình cô ấy thực đáng yêu” Từ Trach Á nghiêm túc nói,  bởi vì từ khi bước vào nơi này thì Phú Đình Đình có lẽ là người bạn duy nhất của cậu, mà cô ấy lại không giống những cô cậu thiên kim không coi ai ra gì, tính tình ngay thẳng, sẽ không bao giờ nói dối. . . .  cho nên cả hai mới có thể nói chuyện vui vẻ như vậy, nhưng đối với cậu thì chỉ là bạn bè thôi.

Mộ Dung Lăng Phong trong lòng đau xót, điều hắn lo lắng nhất rốt cục cũng xảy ra, chỉ là hắn. . . .

“Ba ba, Đình Đình là một người bạn của con, thật sự là có thể mời cô ấy qua chơi chứ” Từ Trạch Á quay đầu hỏi khi Mộ Dung Lăng Phong đang lái xe.

Không chỉ là thích, còn muốn mời đến nhà chơi, chẳng lẽ sự thật là thích ư? Mộ Dung Lăng Phong tâm hồn đau nhức nhưng vẫn phải bình tĩnh nói: “Chỉ cần Tiểu Á thích là được”

“Được, cảm ơn ba ba”

“Còn chuyện nữa, Tiểu Á, ngươi còn nhỏ giao lưu với bạn khác giới là tốt, nhưng không được nhất thời xúc động mà làm ra việc khiến bản thân hối hận” tuy nhiên thật ra nội tâm của hắn muốn nói: “Tiểu Á, con còn quá nhỏ, không nên có bạn gái sớm như vậy” nhưng Mộ Dung Lăng Phong lại không nói gì, bởi vì hắn không muốn Tiểu Á nói rằng hắn quản cậu ấy, nhưng lại không muốn lòng của mình lại có thêm vết tích nào, nhưng sợ nếu không làm như vậy thì sợ không cứu vãn được gì nữa.

“Xúc động ? Hối hận. . . “ Từ Trạch Á cũng không hiểu Mộ Dung Lăng Phong nói như vậy là có ý gì.

“Chính là . . .  Phát sinh quan hệ” Mộ Dung Lăng Phong chính miệng nói ra dù biết rằng điều này rất vô duyên nhưng vì Tiểu Á, thẹn thùng cỡ nào hắn cũng sẽ nói.

“Ba ba, không phải đâu, con cùng Đình Đình chỉ là bạn bè không phải như người nghĩ đâu” Từ Trạch Á vội vàng nói, hiện tại là cậu đang muốn nói rõ ràng với ba ba để người không phải lo lắng.

“Chẳng phải Tiểu Á nói rất thích Đình Đình sao?”

“Ba ba, thích của con là ở kiểu bạn bè thích nhau, chứ không phải là giữa nam nữ có tình cảm” mặc dù không hiểu nhiều lắm, nhưng chuyện giữa nam và nữ nảy sinh tình cảm thì cậu cũng có biết một chút.

“Thực xinh lỗi Tiểu Á, là ba ba hiểu lầm con” nghe Từ Trạch Á nói như vậy, Mộ Dung Lăng Phong trong lòng mới bình tĩnh lại được một chút, hắn thực sự không thể tin được Tiểu Á sẽ có bạn gái, hắn không thể tưởng tượng được

“Không có gì đâu ba ba, ba ba cũng vì muốn tốt cho Tiểu Á thôi mà” Từ Trạch Á không có ý nghĩ gì khác đơn thuần chỉ nghĩ là ba ba đang lo lắng cho mình, nhưng quả nhiên có ba ba lo lắng cho mình như vậy khiến cho cậu cảm thấy rất vui.

“Tiểu Á thật hiểu chuyện, nếu sau con có yêu mến cô nữ sinh nào đó thì nhất định phải nói cho ba ba biết nha, ba ba sẽ cùng con nghĩ mưu tính kế, dù sao ba ba cũng là người từng trải” Mộ Dung Lăng Phong vuốt lên tóc của Từ Trạch Á. Đằng sau câu nói vô cùng khiêm tốn kia, hắn hi vọng rằng ngoài hắn ra thì Tiểu Á sẽ không bao giờ thích kẻ nào nữa.

“Ba ba, Tiểu Á vẫn còn con nít, không muốn có bạn gái, hơn nữa Tiểu Á hiện tại rất hạnh phúc vì Tiểu Á có ba ba và mẹ là đủ rồi, bạn gái gì đó để trưởng thành rồi tính sau” Từ Trạch Á cười ngọt ngào.

“Đúng vậy, ba ba cũng vậy, chỉ cần Tiểu Á”

“Ba ba nói sai rồi, còn mụ mụ nữa” Từ Trạch Á bổ sung.


“Đúng, ba ba nói sai rồi” Mộ Dung Lăng Phong sửa lại, bởi vì hắn hiện tại không muốn làm cho Tiểu Á phát hiện ra mình đối với Tiểu Á có cảm tình hơn bình thường, dù sao Tiểu Á vẫn còn nhỏ, còn nhiều thời gian, rồi từ từ sẽ đến.