Bảo Bối Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non!! Chương 22

0 nhận xét Posted by ,

Chương 22: Ba Ba là đẹp trai nhất.

Hai ngày nghỉ quả nhiên là quá ngắn ngủi, Từ Trạch Á lười biếng từ giường bò dậy, duỗi thẳng lưng, hôm nay khẳng định lại là một ngày nước sôi lửa bong đây, có điều là cậu đã chuẩn bị trước để ứng phó, cái này được gọi là phòng thủ chắc chắn, dù có bị tấn công cũng sẽ không sợ, cậu, Từ Trạch Á sẽ không sợ cái gì hết.


“Tiểu Á, mau chuẩn bị đi, không thì sẽ muộn giờ đến trường mất” Mộ Dung Lăng Phong đẩy cửa phòng của Từ Trạch Á chậm rãi bước vào trong.


“Chào ba ba, đừng lo con đang bắt đầu chuẩn bị mà” Từ Trạch Á vẫn còn bò trên giường, nhìn Mộ Dung Lăng Phong thân mặt một bộ âu phục hàng hiệu, dáng người cao ngất, cái bộ phận trên khuôn mặt đều đẹp một cách tráng lệ, khó trách mỗi khi nhìn đến hắn thì tim của cậu lại đập nhanh, người đàn ông này đừng nói nữ nhân, cho dù là nam nhân cũng bị hắn thu hút, chỉ trách ông trời sao không cho cậu một bộ dáng đẹp hơn một chút.

“Làm sao vậy, Tiểu Á? Trên mặt của ba có dính cái gì sao?” nhìn Từ Trạch Á cứ chằm chằm nhìn hắn, nên Mộ Dung Lăng Phong vừa vuốt mặt vừa hỏi.

“Không có gì, ba ba, chỉ là Tiểu Á cảm thấy người rất đẹp trai, hèn chi các nữ sinh trong trường đều thích người” Từ Trạch Á nói hết những lời trong lòng, còn nữa cậu cảm thấy rất tự hào khi có một người ba đẹp trai như thế này.

“Miệng của con dẻo lắm rồi đó Tiểu Á, có thể làm ba ba thật vui vẻ” Mộ Dung Lăng Phong đem Từ Trạch Á ôm vào trong lòng.


“Tiểu Á nói lời thật lòng đó” nằm trong lòng của Mộ Dung Lăng Phong, cậu ngửi được trên người hắn có một loại mùi hương rất thơm tỏa ra, khiến cho cậu cảm thấy an tâm, càng không biết phải hình dung sự hạnh phúc này như thế nào.


“Được được, Tiểu Á là tâm can tiểu bảo bối của ba ba” Mộ Dung Lăng Phong sủng nịch nói.

“Haha, ba ba là người đầu tiên nói Tiểu Á là tiểu bảo bối” Từ Trạch Á ngẩng khuôn mặt đầy hạnh phúc của mình nhìn Mộ Dung Lăng Phong.


“Tiểu Á, con vĩnh viễn là bảo bối của ba ba”


“Vậy thì Tiểu Á vĩnh viễn là người hạnh phúc nhất thế giới này”


“Ha ha, nếu không thay đồ thì chắc chắn sẽ bị muộn mất”  buông Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong vẫn không quên ghẹo cậu, bởi vì lời nói của Từ Trạch Á mà tâm tình của Mộ Dung Lăng Phong trở nên tốt hẳn lên, như là dù trời có mưa xuống thì trong lòng hắn vẫn cảm thấy ánh nắng đang chiếu sáng khắp nơi.


“Được rồi, con đi thay đồ đây” cầm lấy quần áo chạy vào nhà vệ sinh, cũng vì lần trước lỡ trần chuồng trước mặt ba nên cậu cảm thấy rất xấu hổ, cậu không muốn thay đồ trước mặt hắn.


“Ta đi xuống trước chờ con” hướng về phòng tắm nói xong, Mộ Dung Lăng Phong liền bước ra ngoài.


“Lão gia, người không tính ăn sáng hay sao?” Nhìn thấy Mộ Dung Lăng Phong ngồi trước bàn ăn, bữa sáng trước mặt nảy giờ đều không có đụng đến, quản giá cảm thấy kì lạ nên buột miệng hỏi.


“Không phải đâu, ta chỉ là đang đợi Tiểu Á xuống cùng ăn” Mộ Dung Lăng Phong mắt nhìn chỗ thang lầu.


“Lão gia đúng là vô cùng yêu thương Tiểu Á thiếu gia”


“Quản gia, ông cho rằng ta như vậy là tốt rồi đúng không?” Hắn quay đầu hỏi quản gia.


“Lão gia, người đối tốt với thiếu gia như vậy, Tiểu Á thiếu gia nhất định sẽ sớm xem người là cha ruột của cậu ấy.”


“Ông biết rõ là ta không muốn làm cha của em ấy”

“Thế nhưng …..”


“Con chào Vương thúc thúc” Từ Trạch Á từ trên lầu đi xuống.


Vừa thấy Từ Trạch Á đi xuống thì nữa câu còn lại sớm đã bị quản gia nuốt lại vào trong bụng “Tiểu Á thiếu gia, chào buổi sáng, lão gia đang đợi cậu cùng ăn sáng”


“Được rồi” Từ Trạch Á ngồi đối diện Mộ Dung Lăng Phong, hắn mới bắt đầu đụng đến đồ ăn trong dĩa.


Trước đây đều chỉ có mình hắn ăn sáng, ăn tối, nhưng hiện tại đã có một người cùng hắn ăn, như thế này mới đúng là hạnh phúc, Từ Trạch Á hắn cũng không biết phải hình dung như thế nào nữa rồi.