[BB,LNMACN] Chương 32: Vỗ tay bảo hay.

0 nhận xét Posted by ,


Chương 32: Vỗ tay bảo hay.

“Ây yo, chẳng phải là Mộ Dung thiếu gia đây sao”

Phú Đình Đình vừa kéo Từ Trạch Á bước vào gia môn, Phú Hào tuy mắt nhỏ nhưng nháy mắt liền thấy được Từ Trạch Á, nhiệt tình đón cậu vào trong nhà.

“Phú thúc thúc người gọi con là Tiểu Á được rồi” Từ Trạch Á đông cứng lại.

“Tiểu Á, con hôm nay có ở lại ăn cơm chiều hay không?” Phú hào tự quyết định kêu quản giá bảo phòng bếp chuẩn bị bữa tối.

“Chuyện này. . Phú thúc thúc, con không ở lại được, ba ba vẫn đang ở nhà chờ con về, nên con phải về ngay thôi” tiền vào ngôi nhà này khiến cậu cảm thấy không được tự nhiên tí nào, Phú Đình Đình vừa về nhà đã chạy đi mấy tiêu, chỉ để cậu lại với ba của cổ.

“Không có việc gì đâu, để ta gọi điện cho Mộ Dung tiên sinh bảo hắn yên tâm giao con ở đây một chút” Phú Hào vừa nói vừa lấy điện thoại ra bấm số điện thoại của Mộ Dung Lăng Phong.

“À, Mộ Dung tiên sinh, xin phép quấy rầy, ta gọi điện xin phép ngài cho tiểu thiếu gia ở lại ăn tối cùng với nhà chúng tôi, tôi sẽ gọi người đưa tiễn cậu ấy về nhà sau” nói xong liền cúp máy.

“Cảm ơn thúc thúc” Từ Trạch Á lễ phép nói; nói thật là cậu không muốn ở lại đây ăn cơm chiều tí nào, thế nhưng cũng không tốt nếu làm người ta phật ý cho nên cậu chỉ có thể cố gắng kiên trì mà thôi.

“Đúng là người của Mộ Dung gia, chẳng những lớn lên xuất chúng mà còn lễ phép vô cùng, cùng với Đình Đình của nhà ta quả là một cặp trời sinh” Phú Hào vừa nói vừa cười đến mắt cũng không thấy đâu.

“Cha, con mang cậu ấy ra ngoài đi dạo”Phú Đình Đình từ trên lầu đi xuống.

Vừa thấy Phú Đình Đình, Từ Trạch Á như nhìn thấy thứ có thể cứu mạng của mình, vì cậu không biết làm sao để bắt chuyện với Phú thúc này đây.

“Được rồi, Tiểu Á, để cho Đình Đình dẫn con đi tham quan quanh đây” Phú Hào cao hứng nói.

“Vâng, thúc thúc” Từ Trạch Á theo Phú Đình Đình đi ra ngoài.

“Cậu với cha tôi có trò chuyện gì không đó?” Phú Đình Đình dẫn Từ Trạch Á đến phòng tập thể thao.

“Cũng không thể tính là trò chuyện, tớ thật sự là không suy nghĩ ra được chuyện để nói, cậu quăng tớ ở đó, tớ thật sự rất muốn tìm một góc nào đó để chui vào, cậu biết là tớ không giỏi dùng tử, đặc biệt là với cha của cậu, tớ càng chẳng biết phải nên nói cái gì” Từ Trạch Á phàn nàn, hiện tại cậu đang muốn về nhà, cậu muốn được ba ba nói chuyện, càng muốn xem những hành động ôn nhu của ba ba.

“Giúp người thì phải giúp cho trót, cậu yên tqaam qua ngày mai thì không cần làm phiền cậu nữa đầu” Phú Đình Đình cao hứng nói, mà hôm nay ba ba lại vui như vậy, nàng có thể.

“Như vậy thì tốt quá” Từ Trạch Á ngồi xuống một chiếc máy tập thể hình, sự căng thẳng trong đầu cậu nảy giờ cũng dần dần giảm bớt, nếu Phú Đình Đình không xuất hiện thì chắc cậu đã đông cứng nãy giờ.

“Nhưng mà cậu nhất định không được nói cho ai biết về thỏa thuận của chúng ta. Nói lời phải giữ lấy lời?” Phú Đình Đình lần nữa dặn dò Từ Trạch Á, cô ấy là cố gắng dấu chuyện này khỏi cha mình, nếu ông ấy biết chuyện thì cuộc đời cô coi như xong.

“Tớ thề sẽ không cho ai biết cả”  Từ Trạch Á đưa tay lên thề.

“Trừ cậu cùng tớ không thể nói cho người thứ ba nghe, chỉ cần cậu nói ra thì hai ta tuyệt giao với nhau”Phú Đình Đình uy hiếp nói.

“Biết rồi, biết rồi mà” dù sao Phú Đình Đình cũng đã năm lần bảy lượt uy hiếp tuyệt giao với cậu, cậu không trách cổ, chỉ cần qua ngày mai không cần làm tiếp những thứ này, thật khiến cho người khác phải lúng túng thì cậu vui rồi.

“Biết rõ là cãi không lại, còn ráng nói” Phú Đình Đình như trước thế nào cũng nói lại cậu cho được.

Vị tiểu thư này thật là khó hầu hạ “Nhớ nói được làm được?” Từ Trạch Á chắc phải đầu hàng mất.

“Đương nhiên làm được nhưng mà cũng còn thiếu chút gì gọi là thành ý”

“Tớ cam đoan làm được, Phú Đình Đình đại tiểu thư nhớ tha cho tớ đó”Từ Trạch Á khom người.

“Ừ trẻ con dễ dạy mà …. Haha”

“Cậu. . .”

“Ha ha”

Hai người cười nó vui vẻ, Phú Hào vô cùng vui vẻ khi nghe được những âm thanh này mém chút là đứng đó vỗ tay khen hay rồi.