[BBLNMACN] Chương 36: Sự việc không dễ làm.

0 nhận xét Posted by ,


Chương 36: Sự việc không dễ làm.

“ Này” cửa được đẩy ra, Biển Vũ Minh thể hiện sự thân thiện chào hỏi người bên trong, nhưng mà cũng đâu còn cách nào khác chứ, ai bảo hắn lại nhận nhiệm vụ, nhận cũng không đúng chính xác là bị ai kia ép buộc đến tìm hiểu “tình hình quân địch”

“Ngồi xuống đi” Lạc Tuấn Nhanh mời Biển Vũ Minh ngồi xuống dưới ghế, tự mình đi rót cà phê rồi bưng đến.

“Cảm ơn” tuy nhiên hắn đến đây nhưng không biết cách nào để mở miệng được, dù sao đây cũng chẳng phải là chuyện tốt gì.


“Là Mộ Dung Lăng Phong gọi cậu đến sao?” Biển Vũ Minh hỏi, đối với Biển Vũ Minh được hỏi như vậy cũng chẳng có gì ngạc nhiên, hắn ở đây không sớm thì muộn cũng phải gặp.

“Cũng không hẳn là gọi, tuy là cậu cùng Mộ Dung Lăng Phong từng là bạn, nhưng chúng ta thì không” nhấp một ngụm cà phê, Biển Vũ Minh vừa cười vừa nói, thật sự hắn cùng Tuấn Nhanh chưa làm gì đó qua lại, hắn tin tưởng nếu bản thân không dính lấy Lăng Phong thì không có cơ hội, chứ hắn cùng Lạc Tuấn Nhanh thì rất khó làm bạn bè tốt của nhau.


“Vì không có quan hệ nên tôi rất hoan nghênh cậu” Lạc Tuấn Nhanh nói, đối với chuyện này thì Lạc Tuấn Nhanh nghĩ rằng tên kia cũng đã sợ rồi.


“Nghe nói cậu chuẩn bị phát triển ở đây, về sau mong được chỉ giáo nhiều hơn” Biển Vũ Minh khách khí nói.

“Những lời này tuy là tôi nói, nhưng ý định phát triển trong nước, nói chung vẫn còn rất mơ hồ, thật ra cũng phải chú ý nhiều thứ, nếu không phải vô tình gặp được Tiểu Á thì tôi cũng không có ý định phát triển công việc ở đây”  

Nghe Lạc Tuấn Nhanh nói như vậy, Biển Vũ Minh trong lòng náo loạn, quả nhiên là vì Tiểu Á, xem ra sự việc này ngày càng phức tạp rồi “Chuyện này, Tiểu Á vẫn là người vô tội, cậu thật sự muốn làm tổn thương thằng bé hay sao”

“Tôi không hề muốn làm Tiểu Á bị tổn thương, chính vì lẽ đó cộng với Tiểu Á chính là con trai của An Binh nên tôi nhất quyết phải bảo vệ nó, tuyệt đối không để kẻ nào làm tổn thương nó” Lạc Tuấn Nhanh kiên định nói, đã bao nhiêu năm Lạc Tuấn Nhanh có gắng tìm con của An Bình nhưng không ngờ là Mộ Dung Lăng Phong đã tìm được trước, lần này hắn nhất quyết không để tên kia làm chuyện đó.

“Nếu như Tiểu Á hiện giờ đang rất hạnh phúc?Cậu nỡ phá hư hạnh phúc nhỏ của thằng bé sao?” Biển Vũ Minh dùng lý mà nói.

“Tôi không tin là Mộ Dung Lăng Phong không có toan tính, hắn chính là đem Tiểu Á làm thế thân cho An Bình, hắn chính là kẻ đang tổn thương Tiểu Á cho nên tôi không thể cho phép điều đó, cậu cũng còn nhớ sự việc mười năm trước”

“Biết rõ nhưng mà. . .”

“Mười năm trước Mộ Dung Lăng Phong đã tổn thương An Bình sâu sắc đén nhường nào, mười năm sau hắn cũng không có tư cách để tổn thương con của em ấy” Lạc Tuấn Nhanh nói xong thì cơn phẫn nộ trong lòng cũng đã nổi dậy.

Ôi chao, những loại ân oán thù hận về tình yêu này thực sự quá là mệt mỏi, Biển Vũ Minh mừng thầm rằng bản thân lúc trước đã may mắn không dính vào chuyện này, nếu không thì chắc chắn nỗi buồn hôm nay hắn cũng phải gánh một phần, hắn hiện tại là không hiểu, mọi chuyện đã hơn mười năm rồi, những ân oán này không hề hóa giải mà chỉ cần lúc càng in sâu, chẳng lẽ là do Tiểu Á ? “Cậu không tin, nhưng chắc chắn Mộ Dung Lăng Phong sẽ không làm tổn thương Tiểu Á?”

“Không phải cậu nói tin là có thể tin được, mười năm trước tôi cũng đã tin hắn sẽ không làm tổn thương An Bình nhưng hắn đã làm rồi đấy thôi”

“Chuyện này. .” Lạc Tuấn Nhanh nói ra chuyện này thì hắn cũng bó tay rồi, bởi vì Lăng Phong làm tổn thương An Bình là sự thật, đó là sự thật không thể phủ nhận được, nhưng hắn tin là Lăng Phong không hề cố ý muốn làm tổn thương An Bình, nhưng đối với Lạc Tuấn Nhanh thì lại khác “Chuyện này thật ra Lăng Phong hắn. .”

“Cậu không cần phải cho tôi biết rõ, đối với Mộ Dung Lăng Phong, so với cậu tôi hiểu hắn không ít hơn đâu” nhớ ngày trước bọn hắn từng là bạn bè thân thiết, nói chung là nếu quay lại cũng không hối hận.

“Tôi nghĩ rằng các người chắc chắn là có hiểu lầm, hay là cùng nhau ngồi xuống nói rõ ràng” Biển Vũ Minh đề nghị.

“Không cần thiết” Lạc Tuấn Nhanh nhanh chóng cự tuyệt, mười năm trước không nói chuyện thì mười năm sau cũng không cần nói.

Thật sự là Biển Vũ Minh bó tay rồi, mặt hắn xụ xuống, xem ra chuyện này không dễ làm một tí nào cả.